VỀ BÀI THUYẾT TRÌNH
Trong suốt chiều dài lịch sử, nền văn minh nào cũng sử dụng các vật liệu và công cụ có sẵn để tạo ra âm nhạc. Các vật liệu và công cụ có sẵn này được phát triển theo những thành tựu của công nghệ vào thời điểm đó. Vì vậy, âm nhạc luôn phù hợp với những thành tựu của công nghệ, và tri thức đóng vai trò quan trọng trong việc mở rộng ranh giới của những gì chúng ta gọi là âm nhạc. Tuy nhiên, một số người cũng nghĩ rằng công nghệ đã phá hủy sự tinh tế của âm nhạc. Thiết bị di động, chuông điện thoại di động và việc nhắn tin tạo ra sự gián đoạn đáng kể cho âm nhạc. Chúng ta bị chia rẽ trong quan điểm về việc liệu công nghệ có ảnh hưởng tiêu cực đến âm nhạc hay không, nhưng chúng ta buộc phải không thừa nhận rằng nó đã pha loãng âm nhạc bằng cách tạo ra những nhận thức mới về âm nhạc.
VỀ DIỄN GIẢ
Otto Sidharta, Nhà soạn nhạc & Giám đốc, Liên hoan Pekan Komponis Indonesia tại Jakarta
Otto Sidharta hoàn thành nghiên cứu sau đại học về sáng tác và sáng tác nhạc điện tử tại Nhạc viện Sweelinck Conservatorium ở Amsterdam dưới sự hướng dẫn của Giáo sư Ton de Leeuw, và sau đó anh lấy bằng tiến sỹ tại Viện Seni Indonesia Surakarta. Sidharta quan tâm đến việc sử dụng âm thanh trong môi trường để thể hiện ý tưởng âm nhạc của mình phát triển khi anh theo học tại Viện Nghệ thuật Jakarta (Institut Kesenian Jakarta). Anh đã biểu diễn tác phẩm âm nhạc điện tử đầu tiên của mình, Kemelut, dựa trên âm thanh của nước trong Liên hoan các nhạc sĩ trẻ Indonesia (Pekan Komponis Muda) đầu tiên vào năm 1979.
Bên cạnh việc là một nhà soạn nhạc, Sidharta từng là Chủ tịch của Ủy ban âm nhạc của Hội đồng Nghệ thuật Jakarta (Komite Musik Dewan Kesenian Jakarta) và Hiệp hội các nhà soạn nhạc Indonesia (Asosiasi Komponis Indonesia). Anh dạy học tại Viện Nghệ thuật Jakarta (Institut Kesenian Jakarta), Sekolah Pascasarjana IKJ (Trường Cao học IKJ) và tại Cantus (Trung tâm Thông tin và Giáo dục âm nhạc, Jakarta). Hơn nữa, anh từng là Giám đốc âm nhạc cho Dàn nhạc Giao hưởng Nusantara (Orkes Symphony Nusantara) trong nhiều năm.
VỀ BÀI THUYẾT TRÌNH
Chủ đề này nói về dự án nghệ thuật âm thanh thể nghiệm giữa Khvay Leoung (PP) và Arnont Nongyao (CM) (nghệ sĩ âm thanh) Leoung là một Ajar tại các dịch vụ tang lễ và là nhà sáng tạo âm thanh trong phòng ngủ / studio. Leoung có một đặc điểm đặc biệt với âm thanh ồn ào kể cả thậm chí anh không có nền tảng về âm nhạc. Sự quan tâm và tò mò của Arnont đối với sự kết nối, anh cố gắng trò chuyện với Leoung bằng một cách khác ngoài ngôn ngữ bởi vì Leoung không thể nói được bằng tiếng Anh. Arnont đi theo để giúp Leoung trong các tang lễ và ở lại với anh sau khi học để tạo ra một công cụ mới và tạo nên một cuộc trò chuyện mới.
VỀ DIỄN GIẢ
Arnont Nongyao, Nghệ sỹ âm thanh, Sáng lập viên Chiang Mai Collective, Thái Lan
Arnont sinh sống và làm việc tại Chiangmai. Arnont đang làm việc với nhiều chất liệu khác nhau bao gồm âm thanh, video, sắp đặt, địa điểm, nghệ thuật công cộng, v.v.... Tác phẩm của Arnont gắn liền với mối quan tâm của anh đối với những tiếng rung; anh làm việc trong các dự án thể nghiệm nghệ thuật đa dạng, liên quan đến những tiếng rung. Một số triển lãm của anh bao gồm triển lãm cá nhân “Một âm thanh khác” hợp tác với Khvay Loeung, các dự án nghệ thuật Sa Sa, Phnom Penh, Campuchia (2018). “Cuộc đời bấp bênh”, 2016, Manif d'art, Quebec, Canada. Nghệ thuật truyền thông lần thứ 16 Biennale WRO 2015: Test Exposure, Wroclaw, Ba Lan, TRANCE tại Gallery VER, Bangkok, Thái Lan (2014), Imaginarium, (Hang nước) tại Khoa Mỹ thuật, Đại học Chiang Mai, Chiang Mai, Thái Lan (2012), DRIFT Một loạt các dự án âm thanh thể nghiệm Dự án # 1: Duration tại Trung tâm Nghệ thuật và Văn hóa Bangkok, Bangkok, Thái Lan (2014).
Bài thuyết trình của tôi sẽ xoay quanh mạng lưới nghệ sỹ; sự cần thiết phải lập ra tổ chức duy trì độc lập, sản xuất và tư liệu hóa các dự án nghệ thuật (các tác phẩm tính theo thời gian, tạm thời và mang tính trình diễn) ở hình thức nghệ thuật thị giác và thính giác; đó là để đáp ứng với khí hậu chính trị và văn hóa xã hội sắp xảy ra. Bài thuyết trình nhấn mạnh sự tự chủ của các quy trình nghệ thuật tự duy trì để duy trì một quy trình có trách nhiệm và minh bạch để tiếp cận với cộng đồng bằng cách sử dụng công nghệ và sáng tạo.
Các dự án; Tương lai của trí tưởng tượng (2007-hiện tại), Bắt nguồn từ đối thoại tạm thời (2009-2013) và Live Loop Asia (2016-hiện tại) sẽ được giới thiệu như ví dụ về các quá trình sáng tạo mà tôi đang tham gia; Trong khuôn khổ các dự án này, tôi sẽ trình bày các vấn đề khác nhau đã nổi lên bao gồm, kiểm duyệt, gây quỹ, sự tham gia của cộng đồng và các khía cạnh giáo dục của các dự án nghệ thuật độc lập.
Đường dẫn tới các trang của dự án:
www.foi.sg
www.rootedintheephemeralspeak.com
www.facebook.com/liveloopasia
Kai Lam, Nghệ sỹ, Singlish Punk, Singapore
Kai Lam, sinh năm 1974, là nghệ sỹ biểu diễn thuộc Singlish Punk, B.O.A & BoA. Sự lựa chọn phương tiện của nghệ sĩ là thông qua việc sử dụng các bản ghi tại thiwkc đoka, máy bẻ cong âm thanh bằng mạch điện (circuit bended machines); tiếng ồn điện tử tự tạo & một loạt các nhạc cụ có sẵn để tạo ra tác phẩm cận điện tử, âm thanh sống như sự khám phá đa ngành bằng các phương tiện nghệ thuật âm thanh. SG Punk là một biệt hiệu nghệ thuật biểu diễn được nghệ sĩ đa ngành Kai Lam khởi xướng vào năm 2005 như một phương tiện để chống lại khuynh hướng chủ nghĩa tiêu thụ và nhất thể hóa văn hóa trong cuộc sống đô thị; Singlish Punk tôn vinh sự pha trộn trong ngôn ngữ và văn hóa; tìm kiếm sự tự chủ trong tự do văn hóa và chính trị thông qua việc thực hành nghệ thuật số nhiều.
https://soundcloud.com/singlish-punk
https://soundcloud.com/bo_abby
VỀ BÀI THUYẾT TRÌNH
Thông qua những tường thuật trước đó về các tác phẩm sáng tạo dựa trên hình ảnh và âm thanh, vai trò của công nghệ là rẩt quan trọng trong trong việc định hình tác phẩm của những nghệ sĩ khác nhau qua nhiều giai đoạn. Mối quan tâm của tôi với các hình thức nghệ thuật và thể loại âm nhạc đã khiến tôi kết hợp nhiều lĩnh vực nghệ thuật với công nghệ. Từ khi còn bé, tôi đã hình thành sở thích về nghệ thuật thị giác và âm nhạc. Sau đó tôi đã tham gia văn hóa hip-hop, tạo ra beats và các tác phẩm graffiti. Những thứ đó đã trở thành cửa ngõ cho sáng tạo nhiều hơn, và khám phá âm nhạc thử nghiệm, nghệ thuật âm thanh, âm nhạc ngẫu hứng và video nghệ thuật thử nghiệm. Tất cả những điều này đã được hiện thực hóa dần trong 28 năm qua. Công nghệ đã giúp tôi vượt qua và kết hợp những lĩnh vực khác nhau, bằng cách ứng dụng một loạt hình thức thúc đẩy ý tưởng của mình vào các tác phẩm hoặc cuộc trình diễn thực.
VỀ DIỄN GIẢ
Arvin Nogueras, Nghệ sỹ âm thanh và thị giác, Philippine
Caliph8 hay là Arvin Nogueras sinh ra tại Manila. Anh tốt nghiệp trường Đại học Philippines về Mỹ thuật năm 2000. Là một nghệ sĩ âm thanh và thị giác, anh khám phá các ẩn ý của tổng hoà và lai ghép để tạo ra cú pháp nghệ thuật mới từ những gì được cho sẵn. Anh có nhiều cảm hứng sáng tác và khám phá âm thanh, tạo ra những đa điệu nhiều tầng, cắt dán các mẫu âm một nốt và các đoạn giải mã âm thanh, tạo ra chuỗi âm thanh liên tục từ người chơi nhạc bình thường và người chơi nhạc tín hiệu điện tử tổng hợp synthesis. Anh khám phá synthesis dựa trên mẫu (sample) và vi âm (granular) như là những phương pháp sáng tạo trong sáng tác và điều khiển âm thanh.
Anh khám phá sáng tác ngẫu hứng tự do dạng thức, kết hợp các kỹ thuật điều khiển âm thanh bằng các thiết bị hoặc đồ vật chuẩn bị sẵn với âm thanh được thu lại hay âm thanh mẫu – nơi ý niệm căng thẳng, cộng dồn hay cao độ giai điệu đều hoà quyện. Việc này cho phép anh lẩy lên những ý nghĩa mới trong cuộc đối thoại bí ẩn giữa những ý tưởng cũ và mới ngẫu nhiên được đưa ra trong khoảnh khắc đó. Nogueras chịu ảnh hưởng từ hip-hop, thể nghiệm, dân gian, no wave, noise, nghệ thuật âm thanh và âm nhạc dân tộc học. Anh kết hợp tất cả các yếu tố này và cho ra đời các sáng tạo mới.
Trong 23 năm qua, anh hoạt động tích cực ở Manila và nước ngoài, chủ yếu trong các nền tảng thị giác và nghệ thuật âm thanh. Anh từng có một số triển lãm, dự án làm nhạc cho phim và các trình diễn khác nhau ở Manila và nước ngoài. Anh cũng sáng lập nền tảng trình diễn âm thanh Subflex (2003 đến nay), trong đó anh đã giám tuyển cuộc trình diễn các thể loại âm thanh ít được biết đến từ truyền thống đến nhạc mới, thể nghiệm và noise.
VỀ BÀI THUYẾT TRÌNH
Nếu chúng ta có thể nghe thấy mô hình rung của các chuỗi dây 1 chiều tương tác khi uốn cong không gian, thì màu sắc hài hòa của chúng, xung nhịp và chất lượng âm sắc sẽ như thế nào? Những tưởng tượng thính giác này xuất phát từ mối quan tâm của tôi về lý thuyết dây, và suy ngẫm về những khối tạo nên nền tảng của vũ trụ phát triển thành tác phẩm đa phương tiện, ‘Trên dây âm thanh - nhà hát âm nhạc’. Trong bài này, tôi sẽ trình bày rõ các khía cạnh của lý thuyết dây phản ánh lên bức tranh âm nhạc thông qua cấu trúc thiết kế của hệ thống tương tác, một môi trường nhập vai và hai giao diện âm nhạc mới cho 18 nghệ sĩ (một người chơi pipa, một người đàn harp, 14 dây, một người biểu diễn giao diện âm nhạc và một người điều khiển hệ thống tương tác).
VÊ DIỄN GIẢ
Joyce Beetuan Koh, Phó Khoa nghiên cứu liên ngành, Học viện Mỹ thuật Nanyang & Nghệ sỹ âm nhạc điện tử kết hợp acoustic, Singapore
Tiến sĩ Joyce Beetuan Koh sáng tác nhạc hòa nhạc, tham gia cộng tác về nhảy, và tạo ra các tác phẩm sắp đặt âm thanh và sản phẩm đa phương tiện. Nền tảng cho sự thúc đẩy sáng tạo của cô là niềm đam mê công trình trúc kiến trúc và lý thuyết khoa học. Thôi thúc bằng sự nhạy cảm của người Châu Á, kết quả của cô là một ngôn ngữ trừu tượng, khép kín và không bao giờ ủy mị. Hai tác phẩm piano, "la pierre magenta" và "Piano Peals" (những viên ngọc trai dương cầm) đã được ABRSM (Anh) xuất bản. Âm nhạc của cô có mặt tại các lễ hội quốc tế đặc biệt là Biennale Musiques France, Birmingham Frontiers Festival và được các dàn nhạc Nieuw, Reconsil, Dàn nhạc giao hưởng BBC, SO Hungary, Singapore SO và Stavanger SO trình diễn.
Các tác phẩm đa phương tiện nổi bật của cô bao gồm "On the String" đa phương tiện 2010, Lindborg, Khiew tại Liên hoan Nghệ thuật Singapore), "The Canopy" (sắp đặt âm thanh, 2011/2013, Lindborg, Yong tại Thiết kế Sân khấu Thế giới 2013, Anh), "Fire Monkey"(nhảy tại một không gian nhất định, 2016, Công ty phân tích nghệ thuật tại Mapping Melbourne Festival),"Hearing Lines" (nghe nhìn, Dự án âm nhạc máy tính châu Á 2017, Seoul) và" Sounding Body "(dance-music, 2017, Raw Moves Công ty tại Sydney InsideOut Festival). Từ năm 2014, cô là Phó Trưởng khoa (Nghiên cứu liên ngành) tại Học viện Mỹ thuật Nanyang, Singapore.
VỀ BÀI THUYẾT TRÌNH
“Cô ấy như đã sinh ra ở hình thức đó, mặc dầu công nghệ làm nên hình thức đó đã chưa từng tồn tại từ lúc cô ấy sinh ra”, William Gibson đã viết như thế về mối quan hệ đan xen giữa công nghệ và nghệ thuật trong cuốn tiểu thuyết phiên chợ Mùa đông. Nghệ thuật và khoa học thực sự là hai dòng chảy song song trong cùng một cái giếng sáng tạo. Trong bày trình bày này, tôi xin chia sẻ với bạn về cách tiếp cận công nghệ thấp của mình trong việc tạo ra các tác phẩm âm thanh phản chiếu thế giới công nghệ cao trong thời đại của chúng ta – mà hiện chúng ta đang tịnh tiến về một thời kỳ mà công nghệ có thể được mọi người dễ dàng tiếp cận và, như Arthur C. Clarke đã nhận xét: “không thể phân biệt với ma thuật”.
VÊ DIỄN GIẢ
Jiradej Setabundhu, Nhà soạn nhạc điện tử kết hợp acoustic, Phó ban Học thuật, Viện nghiên cứu Âm nhạc Hoàng gia Galyani Vadhana, Thái Lan
Jiradej Setabundhu nghiên cứu âm nhạc cùng Bruce Gaston tại Đại học Chulalongkorn, Thái Lan. Anh là nghệ sỹ guitar và nhà soạn nhạc cho nhóm Fong Nam. Anh học thạc sỹ tại Đại học Nam California, cùng nghiên cứu với nhà soạn nhạc Donald Crockett. Anh nhận bằng tiến sỹ về soạn nhạc tại Đại học Northwestern. Thầy của anh gồm có M. William Karlins, Marta Ptaszynska, Amnon Wolman, Michael Pisaro và Stephen Syverud. Hiện tại, anh là Phó ban Học thuật, Viện nghiên cứu Âm nhạc Hoàng gia Galyani Vadhana, Thái Lan.
Jiradej Setabundhu nhận các học bổng và giải thưởng như học bổng Michael Mason, giải thưởng cho các nhà soạn nhạc NSCO Composers Award, giải thưởng sáng tác William T. Faricy, giải thưởng Yoshiro Irino và giải thưởng Composers Guild Award. Các tác phẩm của anh đã được trình diễn tại Trung Quốc, Croatia, Indonesia, Ý, Nhật Bản, Malaysia, Poland, Slovenia, Thái Lan, và Hoa Kỳ.
Trần Duy Hưng, Quản lý Chương trình, Ban Nghệ thuật và Công nghiệp Sáng tạo, Hội đồng Anh tại Việt Nam
Trần Duy Hưng là một curator và người viết sống tại Hà Nội, hoạt động về âm nhạc, phim cũng như các mảng nghệ thuật đương đại khác. Năm 2011 anh thành lập The Onion Cellar, một dự án độc lập giới thiệu các nghệ sĩ và dự án alternative/underground từ khắp thế giới thông qua các buổi diễn nhạc, chiếu phim và festival. Tính đến hiện tại đã có hơn 100 chương trình được tổ chức, và một số nghệ sĩ âm nhạc đã biểu diễn cho The Onion Cellar tại Hà Nội và TPHCM bao gồm Zeni Geva (Nhật Bản), Kangding Ray (Pháp), Awesome Tapes from Africa (Mỹ), OvO (Ý), The Observatory (Singapore), Hanging up the Moon (Singapore), Thisquietarmy (Canada), MoE (Na Uy), v.v. cũng như rất nhiều các nghệ sĩ underground Việt Nam, từ những tên tuổi lớn đến các gương mặt trẻ. Hưng cũng từng làm việc cùng Galerie Quỳnh (TPHCM) cũng như đồng curate/tổ chức các dự án như triển lãm 462 Đường Bưởi (một chương trình kỷ niệm 20 năm thành lập Nhà Sàn), liên hoan hình ảnh động Out of Frame, hay triển lãm Khả thể (Dogma Prize 2017). Hiện tại Hưng làm việc cho Ban Nghệ thuật của Hội đồng Anh tại Việt Nam, và cũng là một thành viên không thường trực của Rắn Cạp Đuôi Collective.
VỀ BÀI THUYẾT TRÌNH
CHDCND Lào là môt quốc gia độc lâp, đa dân tộc. Lào xưa nay vẫn nổi tiếng là xứ sở của hoa Chămpa tươi đẹp, của các hình thức nghệ thuật biểu diễn truyền thống vùng miền độc đáo, đa dạng và phong phú. Trong bài tham luận này, tôi sẽ trình bày rõ hơn về âm nhạc Maholy (hay âm nhạc cung đình Lào), điệu múa Nangkeo, các làn điệu Khắplăm (các bài hát dân gian Lào) và Lăm vông, một loại hình nghệ thuật mang tính cộng đồng. Có thể khẳng định rằng, hình thức pha trộn, sự kết hợp giữa âm nhạc điện tử với âm nhạc truyền thống, các làn điệu dân ca với ban nhạc điện tử ở Lào hiện nay đang hòa chảy theo xu hướng bão hòa âm thanh và sáng tạo của thế giới ngày nay. Nó đã và đang mang lại cho người nghe ở cả hai thế hệ một cảm giác mới lạ về nghệ thuật âm nhạc đương đại Lào và có sức hút mạnh mẽ, đặc biệt với giới trẻ.
VÊ DIỄN GIẢ
Bountheng Souksavatd, Nhà Âm nhạc học – Phê bình âm nhạc, Thành viên Hội đồng Quốc tế âm âm nhạc Truyền thống (iCTM) & Ủy viên Hiệp hội Nghệ sĩ biểu diễn Lào
Tiến sĩ Bountheng Souksavatd nhận bằng Tiến sĩ Nghệ thuật tại Viện Nghiên cứu Văn hoá và Nghệ thuật Việt Nam năm 2001. Anh hiện là nhà nghiên cứu âm nhạc và nhà phê bình âm nhạc, là Thành viên Hội đồng Quốc tế âm nhạc Truyền thống (iCTM) và Ủy viên Hiệp hội Nghệ sĩ biểu diễn Lào. Anh từng làm chủ và tham gia nhiều dự án trong nước và nước ngoài như: Văn hóa và phát triển theo định hướng xã hội chủ nghĩa; Đường 9: Cơ hội và thách thức, v.v… Anh in nhiều sách về âm nhạc và di sản văn hóa phi vật thể như: Laodoeum Melody, Lao Dictionary of Music… Anh cũng tham dự nhiều Hội thảo trong nước và quốc tế tổ chức tại Lào, Thái Lan, Campuchia, Nhật Bản, Hàn quốc, Trung quốc, Hợp chủng quốc Hoa kỳ và Việt Nam.
Từ năm 1998, CLA đã hỗ trợ các nhạc sĩ và vũ công phát triển và phát huy nghệ thuật và di sản truyền thống của đất nước Campuchia. Chúng tôi bắt đầu làm việc với các nghệ nhân và học viên trẻ tuổi để đảm bảo rằng các hình thức nghệ thuật truyền thống, vốn đã bị đe dọa từ thời Khmer Đỏ, không bị mất đi. Chúng tôi chú trọng đến sự phục hồi và biến đổi của nghệ thuật Khmer. Hiện tại, chúng tôi mở rộng công việc của mình ra nhằm hỗ trợ các nghệ sĩ mới nổi để tăng cường khả năng của họ trong việc hình thành độc lập các hình thức nghệ thuật riêng, và chúng tôi tổ chức đào tạo chuyên nghiệp cho đối tượng quản lý nghệ thuật nhằm xây dựng năng lực của họ về quản lý nghệ thuật bền vững.
Song Seng, Giám đốc Heritage Hub, Cambodian Living Arts (CLA)
Seng Song là trưởng điều hành các chương trình nghệ thuật của Cambodia Living Arts tại Siem Reap. Với 12 năm kinh nghiệm làm nhà sản xuất, quản lý, điều hành viên và quản trị nghệ thuật, Seng Song dẫn dắt sự phát triển của cộng đồng nghệ thuật năng động và tâm huyết tại thị trấn này. Anh bắt đầu sự nghiệp của mình với Cambodian Living Arts (CLA), với nỗ lực làm hồi sinh việc truyền dạy các hình thức nghệ thuật biểu diễn đang bị đe dọa và kế tục những di sản của các nghệ nhân lớn tuổi. Anh đã tổ chức liên hoan ở Campuchia và đưa nghệ sĩ đi lưu diễn quốc tế. Anh cũng tổ chức tập huấn, cố vấn cho các nghệ sĩ và nhà quản lý mới nổi thông qua Chương trình Học tập & Lãnh đạo của CLA. Seng mơ được được nhìn thấy mỗi người Campuchia đi học các môn nghệ thuật và chứng kiến Campuchia mang nghệ thuật chất lượng quốc tế và thực hành tốt nhất đến cộng đồng nghệ thuật toàn cầu.
Angklung, một nhạc cụ tre nứa truyền thống xuất phát từ vùng Tây Java đã được đưa vào Danh sách Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại. Trong truyền thống, nhạc cụ này được chơi theo âm giai ngũ cung. Hiện tại, nhạc cụ này được biết đến như là một nhạc cụ theo âm giai nửa cung. Nhạc cụ này lần đầu tiên được đưa vào Singapore trong những năm 60 của thế kỷ trước, và từ đó được giới thiệu trong các trường học thành một phần hoạt động học theo chương trình chủ chốt (CCA). Nó thường được xem như là một nhạc cụ phù hợp với dân ca, và các buổi trình diễn những tác phẩm âm nhạc được yêu thích nhất.
Vậy thì, làm thế nào một nhạc cụ không phải bản địa của quốc gia lại phát triển và tiếp biến? Sự tích hợp các nhạc cụ đến từ nhiều nền văn hóa khác nhau thì sao?
Trong phần trình bày tôi, xin được chia sẻ quan điểm của tôi ở góc độ một người trình diễn, nhà giáo dục và nhà sáng tác, suy xét các câu hỏi ở trên, cũng như về các vấn đề có liên quan đến bản sắc (địa phương), trình diễn và thậm chí giáo dục âm nhạc.
VÊ DIỄN GIẢ
De Silva Alicia Joyce, Trợ giảng môn Âm nhạc, Học viện Mỹ thuật Nanyang NAFA) & Phó Chủ tịch Hiệp hội Sáng tác Singapore
TS. De Silva Alicia Joyce dạy và chỉ huy dàn nhạc Angklung Kulintang, và xây dựng giáo án cho Sonic Directions, một doanh nghiệp chuyên cung cấp các bài học giáo dục âm nhạc cho các trường học và tổ chứu ở địa phương. Cô cũng là người chỉ huy các dàn nhạc Gamelan tại Học viện Mỹ thuật Nanyang và Viện Giáo dục Quốc Gia.
Cô thực hiện sáng tác cho các dàn nhạc Angklung Kulintang, tổ chức hòa nhạc trình diễn Nhạc Mới, cũng như thực hiện các buổi hòa nhạc thông qua các nhóm Quinnance và Chamber Sounds, giới thiệu các tác phẩm của sáng tác trẻ tại Singapore. Cô cũng là người dày dặn kinh nghiệm trong dẫn dắt các trường học đoạt nhiều giải thưởng xuất sắt tại Liên hoan Thanh niên Singapore.
Alicia rất quan tâm nghiên cứu các lĩnh vực Âm nhạc và Văn hóa, Âm nhạc và tôn giáo, Tích hợp các bộ môn nghệ thuật, cũng như vai trò của Nghệ thuật Âm nhạc trong giáo dục toàn diện.
VỀ BÀI THUYẾT TRÌNH
Bài viết này sẽ giới thiệu về kinh nghiệm của tôi trong nghiên cứu về sandaya, cây đàn piano của Miến Điện. Tôi bắt tay nghiên cứu âm nhạc Miến Điện khá muộn, bắt đầu với cây đàn sandaya. Một số nhạc sĩ Miến Điện nghĩ rằng âm nhạc Miến Điện là ở vị trí thấp kém. Đối với họ, nó không mang tính hệ thống, không có phương pháp sư phạm, không có giáo trình, không có giáo trình, không lý thuyết, không ký âm. Để hiện đại hóa âm nhạc Miến Điện, họ nghĩ chúng ta cần chuẩn hóa, hệ thống hóa và ký âm ằng phương pháp âm nhạc phương Tây. Điều này đã ăn sâu vào tâm trí của tôi. Vì thế, khi có cơ hội học nhạc (năm 2003), tôi đã học piano cổ điển phương Tây trước. Sau đó vài năm, năm 2010, tôi cảm thấy đã đến lúc chuyển sang đàn piano Miến Điện.
VỀ DIỄN GIẢ
Ne Myo Aung, Nghệ sĩ và Giáo viên dạy piano, Trung tâm âm nhạc Gitameit tại Yangon, Miến Điện
Ne Myo Aung có bằng thạc sĩ nghệ thuật âm nhạc dân tộc học từ Đại học Washington, Seattle. Anh sinh ra ở Tamu, một khu vực xa xôi hẻo lánh của đất nước Miến Điện, và đã theo học tại Yangon, nơi anh nhận được bằng cử nhân về mỹ thuật tin học. Anh được tuyển dụng làm họa sĩ hoạt hình 3D ở Yangon, làm việc với công ty sản xuất hậu kỳ nổi tiếng của các nghệ sĩ trẻ tên là Hepta Digital Art để tạo ra các quảng cáo hoạt hình cho Đài phát thanh và Truyền hình Miến Điện. Mối quan tâm của anh đối với Sandaya (chơi âm nhạc truyền thống của Miến Điện bằng cây đàn piano phương Tây) đã dẫn dắt anh gặp gỡ U Moe Naing và Kit Young, những nghệ nhân mà anh đã học piano và các lĩnh vực kiến thức âm nhạc khác tại Trung tâm âm nhạc Gitameit. Là một nghệ sĩ piano, nhà soạn nhạc và ca sĩ tại địa phương và quốc tế, anh quan tâm tới việc lưu trữ và bảo tồn âm nhạc truyền thống ở Miến Điện theo nhiều cách, bao gồm cả việc cùng Chris Miller chuyển gần 3000 đĩa than 78 vòng của Miến Điện thành định dạng kỹ thuật số. Anh cũng thực hiện phỏng vấn, quay phim và biên tập âm nhạc và các điệu múa của hơn 40 nhạc sĩ lớn tuổi ở Yangon và trên khắp các vùng nông thôn. Ngay trước khi nhận học bổng Fulbright để học tại Đại học Washington - người đầu tiên tại Miến Điện nhận học bổng du học về nghệ thuật - anh đã dạy piano tại Trung tâm âm nhạc Gitameit và làm thủ thư trong thư viện âm nhạc đầu tiên của Miến Điện. Mới đây, anh được chọn làm cố vấn về âm nhạc truyền thống Miến Điện cho C ASEAN Consonant – dàn nhạc truyền thống được 10 nghệ sĩ ASEAN sáng lập ra. Ne Myo Aung hiện đang làm Trưởng khoa tại Viện âm nhạc Gitameit và cũng là điều phối viên của Chương trình Giảng dạy Nghệ sĩ (TAP), một chương trình hợp tác do Viện âm nhạc Gitameit và Đại học Washington, Seattle thực hiện.
VỀ BÀI THUYẾT TRÌNH
The Six Tones là một nền tảng cho sự hợp tác nghệ thuật đa văn hóa được bắt đầu vào năm 2006. Thông qua một sự kết hợp với âm nhạc truyền thống Việt Nam và nhà hát, nhóm đã tạo ra sân khấu âm nhạc, phim ảnh và các buổi biểu diễn dàn dựng. Trong một dự án nghiên cứu mới mang tên “Chuyển hóa âm nhạc”, các nhà nghiên cứu về nhạc dân tộc học hợp tác với The Six Tones và những người biểu diễn chuyên nghiệp của tai tu. Mục tiêu là để phát triển kiến thức mới và làm sâu sắc thêm sự hiểu biết về các quá trình đổi mới thực hành âm nhạc trong bối cảnh đa văn hóa thông qua việc phát triển các phương pháp giải mã. Trong bài trình bày này, hai thành viên của nhóm trình bày thực hành đa văn hóa của họ thông qua các ví dụ từ tác phẩm nghệ thuật của họ.
VÊ DIỄN GIẢ
The Six Tones là một nền tảng cho một cuộc gặp gỡ giữa các nền văn hóa truyền thống và thể nghiệm ở châu Á và phương tây. Từ năm 2006, cốt lõi của sự thực hành này là một quá trình liên tục học hỏi lẫn nhau giữa các nghệ sĩ Việt Nam và Thụy Điển. Điều này đã kéo theo sự tham gia sâu rộng với các thể loại âm nhạc truyền thống của Việt Nam, cũng như sự hiện diện mạnh mẽ trên bối cảnh âm nhạc thể nghiệm đang nổi lên ở Hà Nội. Tuy nhiên, kể từ năm 2010, nhóm đã phát triển một hoạt động liên ngành, mời các nhà soạn kịch, biên đạo múa, nhà làm phim, cũng như các nhà soạn nhạc và những nhạc sĩ ngẫu hứng trên khắp châu Âu, Mỹ và châu Á cộng tác và tạo ra nhiều tác phẩm nghệ thuật khác nhau, và cho ra đời sự hợp tác liên văn hóa. The Six Tones là sự kết hợp giữa Nguyễn Thanh Thủy (người chơi đàn tranh) và Ngô Trà My (người chơi đàn bầu), hai nghệ sĩ Việt Nam, và nghệ sĩ guitar người Thụy Điển Stefan Östersjö. Kể từ khi dự án bắt đầu, chúng tôi đã hợp tác với nhạc sĩ và nghệ sĩ ngẫu hứng Henrik Frisk, người có cả hai tác phẩm sáng tác cho cả nhóm cũng như lưu diễn với nhóm như một nghệ sĩ ngẫu hứng sử dụng máy tính xách tay.
VỀ BÀI THUYẾT TRÌNH
"Trời có nói gì đâu, thế mà bốn mùa cứ vần xoay mãi, vạn vật trong vũ trụ cứ sinh hóa mãi. Mà Trời có nói gì đâu?" Khổng Tử. Cùng với thời gian và theo lẽ tự nhiên, nghệ thuật truyền thống là một quá trình tạo ra-duy trì-tái sinh. Đặc biệt với những sự va đập văn hóa mạnh mẽ của quá trình toàn cầu hóa, những thói quen mới liên tục được tạo ra. Để nghệ thuật truyền thống tồn tại cho đến ngày nay là một quá trình sáng tạo không ngừng nghỉ của nhiều thế hệ nghệ sỹ. Cá nhân tôi cũng muốn thấy nghệ thuật truyền thống tiếp tục sống chứ không muốn nghệ thuật truyền thống trở thành một xác chết đẹp nằm trong các Viện nghiên cứu, hoặc các bảo tàng.
VÊ DIỄN GIẢ
Nguyễn Xuân Sơn (SonX) sinh ra trong một gia đình nhiều thế hệ làm nghệ thuật truyền thống. Theo học nhạc dân tộc và bộ gõ từ khi còn rất trẻ, SơnX may mắn được sự hướng dẫn của những bậc thầy cuối cùng về Nghệ thuật cổ truyền như Bùi Trọng Đang, Nguyễn Đắc Hán, và Đỗ Tùng. Tốt nghiệp Âm nhạc từ trường Đại học Sân khấu & Điện ảnh Hà Nội vào năm 1990, SơnX là một trong số ít những nhạc sỹ Việt Nam tiếp cận rất sớm với âm nhạc đương đại (1994). Chính vì vậy, trong anh vừa có một nền tảng hiểu biết sâu sắc về nghệ thuật truyền thống Việt Nam, vừa tiếp cận với dòng chảy âm nhạc, nghệ thuật đương đại thế giới. Luôn đặt ra những câu hỏi chất vấn với các vấn đề xã hội và cá nhân ở cả quá khứ, hiện tại và tương lai, SơnX đi tìm câu trả lời bằng nghệ thuật của mình.
Nguyễn Xuân Sơn sáng tác nhạc cho các vở múa của biên đạo múa lừng danh Ea Sola Thuỷ bao gồm: Khúc Cầu nguyện, Hạn hán và Cơn mưa Vol. 2, Đường bay, Cơ thể trắng và Hạn hán và Cơn mưa Vol.1 (phiên bản năm 2011). Cuộc sống trong chiếc hộp của biên đạo múa Trần Ly Ly.
Anh cũng là tác giả của rất nhiều các tác phẩm có sự kết hợp của các phương tiện khác nhau (multimedia): Đi Ra, Địa ngục, Một Gương Mặt N.2, N.4. Biên Giới Mềm, Cổ Tích Vỡ, Rơi Vào Giấc Ngủ… Với âm nhạc của mình, Nguyễn Xuân Sơn đã trình diễn tại rất nhiều các festival âm nhạc quốc tế cũng như các nhà hát lớn khắp nơi trên thế giới.
Barley Norton, Khoa Âm nhạc tại Goldsmiths, Đại học London
TS. Barley Norton là giảng viên sư âm nhạc dân tộc học và Giáo đốc Trung tâm Âm nhạc Á châu (AsMU) in Khoa Âm nhạc tại Goldsmiths, Đại học London. Anh đã thực hiện nhiều nghiên cứu về âm nhạc và văn hóa Việt Nam từ đầu thập niên 90 của thế kỷ trước. Anh đã ở Việt Nam nghiên cứu trong hơn 3 năm. Các ấn phẩm của anh gồm Hà Nội Nhật Thực: Nhạc của Đại Lâm Linh, chuyên khảo Những bài hát cho thần thánh: Âm nhạc hầu đồng ở VN hiện đại, và hai cuốn anh đồng biên tập là Âm nhạc như là Di sản và Âm nhạc và Phản đối xuất bản năm 1968 đã giành giải thưởng Ruth A. Solie của Hội Âm nhạc học Hoa Kỳ vào năm 2014.
“Giải thuộc địa là một quá trình sáng tạo, đồng thời cũng là quá trình lịch sử chính trị” (Ramnarine 2017). Lấy giải thuộc địa làm khuôn khổ cho quá trình sáng tạo, bài thuyết trình này sẽ bàn về quỹ đạo lịch sử của nhạc giao hưởng tại Việt Nam hậu thuộc địa. Bài thuyết trình sẽ tập trung nói về dàn nhạc cung đình được thiết lập tại Huế dưới triều nhà Nguyễn (1802-1945), và sự sống lại của Lễ tế Nam Giao, một nghi tế cúng tế trời. Lịch sử và nỗ lực làm sống lại Nhã Nhạc đã kéo theo những trao đổi phức tạp mang tính liên quốc gia và liên văn hóa, và những sự hợp thức hóa lịch sử gây tranh cãi. Mặc dầu các dàn nhạc cung đình ngày nay được giới thiệu như là sự phục dựng chân thực âm nhạc Việt Nam trước khi có ảnh hưởng thuộc địa, sự sống lại của loại hình âm nhạc này cũng chịu ảnh hưởng của các dàn nhạc giao hưởng hậu thuộc địa khác, như dàn nhạc dân tộc, và các dàn nhạc giao hưởng phương Tây. Trong bài trình bày này, tôi đánh giá các quá trình giải thuộc địa có tác động giúp các dàn nhạc cung đình Việt Nam có được vị trí sánh vai cũng các dàn nhạc cung đình khác tại Đông Á như là một biểu trưng cho bản sắc dân tộc trong cộng đồng quốc tế. Chú trọng đến các thực hành địa phương đặt nền móng cho bản sắc quốc gia, việc phân tích sự phục dựng Lễ tế Nam Giao sẽ chỉ rõ làm thế nào những đặc điểm nhận diện sai lệch có tính chính trị của nghi lễ này đã được hợp thức hóa “thành một mô thức của quốc gia hiện đại” (Duara 1995: 27)
Barley Norton, Nhà nghiên cứu âm nhạc dân tộc học, Khoa Âm nhạc tại Goldsmiths, Đại học London, Vương quốc Anh
TS. Barley Norton là giảng viên âm nhạc dân tộc học và Giáo đốc Trung tâm Âm nhạc Á châu (AsMU) in Khoa Âm nhạc tại Goldsmiths, Đại học London. Anh đã thực hiện nhiều nghiên cứu về âm nhạc và văn hóa Việt Nam từ đầu thập niên 90 của thế kỷ trước. Anh đã ở Việt Nam nghiên cứu trong hơn 3 năm. Các ấn phẩm của anh gồm Hà Nội Nhật Thực: Nhạc của Đại Lâm Linh, chuyên khảo Những bài hát cho thần thánh: Âm nhạc hầu đồng ở VN hiện đại, và hai cuốn anh đồng biên tập là Âm nhạc như là Di sản và Âm nhạc và Phản đối xuất bản năm 1968 đã giành giải thưởng Ruth A. Solie của Hội Âm nhạc học Hoa Kỳ vào năm 2014.
Giáo dục âm nhạc chất lượng – Bước đi đúng đắn đầu tiên để khám phá và hiểu về sự liên ứng văn hóa của chúng ta
VỀ BÀI THUYẾT TRÌNH
Giáo dục được định hình bởi hệ giá trị của chúng ta. Nằm trong tình trạng hậu thuộc địa là một thứ gì đó chúng ta không thể chối bỏ, nhưng chúng ta cần phải nhìn nhận những nhân tố khác như toàn cầu hóa, chủ nghĩa hậu hiện đại và chủ nghĩa dân tộc. Vấn đề liên quan đến thứ bậc trong phong cách và thực hành, và sự công bằng và mức độ tiếp cận là những yếu tố chủ chốt nằm ở ngay trong hệ giá trị của chúng ta, tạo ảnh hưởng đối với giáo dục âm nhạc. Ở tiếp diện công chúng, về khía cạnh tiếp xúc với âm nhạc, có hiện diện thứ bậc về phong cách và hình thức trình bày được thúc đẩy và hỗ trợ bằng phương thức tương tác giữa các thiết chế, định chế, và thị hiếu & quan điểm củacoong chúng: cổ điển, pop/jazza, folk. Điều này định hình nên những mong đợi và tạo nên cơ hội tiếp xúc cho sinh viên đang theo học và đồng thời là những lao động tiềm năng từ những sinh viên chuẩn bị tốt nghiệp, xét về các định hướng công việc và nghề nghiệp. Ngược lại, nội dung giáo trình được cân nhắc cẩn thận và định hình. Trong bối cảnh rộng lớn hơn đó là phương diện làm thế nào chúng ta tiếp cận được việc dạy nhạc ở trong trường học và ở nơi học riêng. Vấn đề chất lượng đóng vai trò quan trọng trong giáo dục. Chất lượng là mật mã cho những quy chuẩn và đánh giá. Và chất lượng cũng được định hình bởi sự đồng thuận văn hóa và các quy tắc đã chuẩn thuận. Đó chính là hệ giá trị của chúng ta trong công việc. Khám phá và hiểu biết về sự đông thuận văn hóa của chúng ta, và chính là hệ giá trị là một bước đi đúng đắn đầu tiên để thảo luận và định hình giáo dục âm nhạc mang tính tương tác với không gian âm nhạc trong khu vực.
VÊ DIỄN GIẢ
Hoh Chung Shih, Chủ tịch Hiệp hội Sáng tác Singapore
Tiến sỹ Chung Shih Hoh là nhà soạn nhạc từ Singapore với sự hiện diện quốc tế đang nổi lên với sứ mệnh và những đòi hỏi từ châu Á, châu Âu và Mỹ. Anh đã làm việc với một số nhạc sĩ đương đại hàng đầu thế giới.
Anh cũng là một người trình diễn đàn cổ cầm (guqin, đàn 7 dây củaTrung Quốc). Người thầy cổ cầm của anh là Ji Zhiqun, người cũng là đệ tử của 2 trong số những bậc thầy xuất sắc nhất ở Trung Quốc hiện nay, Gong Yi và Wu Wenguang. Nghiên cứu của anh về âm nhạc qin Trung Quốc cổ đại đã dẫn anh đến nghiên cứu chuyên sâu về văn hóa văn hóa Trung Quốc, bao gồm nghệ thuật vẽ bằng bút lông, triết học và thiết kế sân vườn. Do đó, sở thích của anh về sáng tác có thể được mô tả như là một cuộc khám phá một giao lộ kép: một là giữa tiên phong và thể nghiệm, và hai là giữa văn hóa hiện đại quốc tế và văn hóa tinh hoa truyền thống Trung Quốc.
Chung Shih cũng là một nghệ sĩ âm thanh, hợp tác liên ngành với MLuM, một hợp tác xã của những nghệ sĩ quốc tế.
VỀ BÀI THUYẾT TRÌNH
Âm nhạc luôn luôn có vị trí của nó trong cuộc hành trình của con người; chúng ta di chuyển với âm thanh, những câu chuyện và niềm tin, âm nhạc có thể là 'thực tại ảo' đầu tiên cho nhân loại khi mang chúng ta về nhà dù chúng ta đi bất cứ đâu. Thuộc địa, bất chấp quyền lực thực sự của đất nước, mang theo huyền thoại về những người cư ngụ mới mà chắc chắn bị áp đặt, đắm mình và hòa nhập vào các nền văn hóa địa phương, đôi khi không hiểu về bối cảnh ban đầu và quan trọng là thời gian. Do đó, vai trò của giáo dục âm nhạc ngày nay không nên gây mê, không hoạt động để sửa chữa những khác biệt này, nhưng để đề xuất những câu chuyện mới cho thế hệ chúng ta.
VÊ DIỄN GIẢ
Anothai Nitibhon, Phó ban Hàn Lâm và Nghiên cứu, Viện nghiên cứu Âm nhạc Hoàng gia Galyani Vadhana, Thái Lan
Nhà soạn nhạc, Nghệ sĩ, Nhà giáo dục, Anothai Nitibhon đã hoàn thành bằng cử nhân Giáo dục của mình từ Đại học Chulalongkorn và sau đó lấy bằng Tiến sỹ về Sáng tác Âm nhạc của Đại học Edinburgh năm 2007.
Hoạt động trong những lĩnh vực văn hóa, Anothai đặt trên nghiên cứu âm nhạc của cô trên cơ sở ý tưởng liên văn hóa và đối thoại giữa các nền văn hóa. Cô cũng hoạt động tích cực trong các dự án liên ngành cộng tác thường xuyên với các vũ công, nghệ sĩ, diễn viên và nhà thiết kế. Nguyên là phó chủ tịch và là hiệu trưởng tại Viện Âm nhạc Galyani Vadhana ở Thái Lan kể từ khi thành lập vào năm 2013, Anothai đã khởi xướng và dẫn dắt các dự án quốc tế khác nhau cũng như ủng hộ các dự án có sự tham gia của cộng đồng. Đây trở thành nền tảng song phương cho phát triển âm nhạc ở Đông Nam Á. Anothai là thành viên điều hành của Hiệp hội các Giám đốc Âm nhạc Đông Nam Á và đã kết nối giữa các tổ chức ở các nước Đông Nam Á và Châu Âu như Đức, Pháp và Anh.
VỀ BÀI THUYẾT TRÌNH
Trong bài này, tôi thảo luận về vở nhạc kịch Putri Anak: Isang Bagong Komedya (Putri Anak: Một Komedya mới) ra mắt tháng 4 năm 2017 với âm nhạc do tôi, libretto của En Villasis và Juan Ekis, và đạo diễn bởi Jina C. Umali. Được viết dưới dạng komedya, tác phẩm là một nỗ lực để duy trì cấu trúc và thành phần ấn tượng đặc biệt của truyền thống sân khấu này giữa các Kitô hữu từ thế kỷ 18 nhưng truyền tải nó với các yếu tố văn học, âm nhạc và múa Đông Nam Á. Còn được gọi là moro-moro, cốt truyện của komedya truyền thống xoay quanh xung đột giữa các vương quốc Kitô giáo và Hồi giáo. Những vở kịch này đặc trưng với các ban nhạc kèn đồng, diễu hành, các động tác ước lệ, bài phát biểu đầy khí thế, các trận chiến vũ đạo và kết thúc bằng sự chuyển đổi của các nhân vật chính Hồi giáo sang Kitô giáo. Thay vào đó, Putri Anak tiếp thu một cốt truyện dựa trên câu chuyện về cô gái Maguindanao thiên thần tương tự những huyền thoại về thiếu nữ trên khắp Đông Nam Á (ví dụ như apsara). Nhạc được lấy cảm hứng từ các hình thức âm nhạc truyền thống và lai Đông Nam Á, trong đó cồng chiêng được sử dụng song song với các nhạc cụ phương Tây (trống nhà binh, kèn đồng và nhạc cụ hơi bằng gỗ) rất phổ biến trong komedya truyền thống để tham khảo các phong cách âm nhạc trong các loại hình sân khấu, nghi lễ phổ biến trong khu vực. Putri Anak được dự định là “một komedya không có phân biệt đối xử và bạo lực dựa trên tôn giáo và một loại hình komedya tôn vinh văn hóa, di sản và biểu hiện nghệ thuật châu Á, một nhà hát vì hòa bình và đoàn kết cho khán giả Philippines ngày nay”.
VỀ DIỄN GIẢ
Verne de la Pena, Chủ nhiệm khoa tại Trường Âm nhạc, Đại học Philippine & Giám đốc Trung tâm Âm nhạc Dân tộc học, Đại học Philippine
Tiến sĩ La Verne Dela Peña có bằng tiến sĩ về Âm nhạc dân tộc học từ Đại học Hawaii. Các lĩnh vực nghiên cứu của anh bao gồm Benguet Kankana-ey, Tagalog, và hip-hop Philippines. Anh đã trình bày các bài nghiên cứu và bài giảng về nghi lễ chôn cất và các bữa yến tiệc tại Buguias Benguet cũng như sự kiện hát và ăn uống tại Sariaya Quezon.
Nhận bằng Cử nhân và Thạc sĩ về sáng tác tại Đại học Philippines, anh đã viết nhạc cho nhiều chất liệu khác nhau, bao gồm thính phòng, hợp xướng, và ca vũ kịch. Tác phẩm của anh đã được xuất bản và trình diễn ở nhiều nơi ở Châu Á và Châu Mỹ. Tác phẩm gần đây nhất của anh là Putri Anak, một vở kịch được công diễn tại Trung tâm Văn hóa Philippines vào tháng Tư năm 2017. Tác phẩm kết hợp thể loại Philippines thuộc địa Tây Ban Nha gọi là komedya với các yếu tố phong cách Đông Nam Á.
Là một thành viên của khoa tại trường Âm nhạc, Đại học Philippines, anh đã giảng dạy các khóa học sau đại học và đại học về Âm nhạc Thế giới, Âm nhạc và Âm nhạc Philippine. Anh đã thực hiện các bài giảng và tổ chức tọa đàm về những lĩnh này trên cả nước và quốc tế. Anh cũng là giám đốc âm nhạc của Tugma (Tugtugang Musika Asyatika), một nhóm nhạc sinh viên chuyên về âm nhạc Philippine và châu Á. Kể từ năm 2011, anh là nhà sản xuất và đăng cai chương trình hàng tuần tại đài phát thanh đại học có tiêu đề Tunog ở Tinig có nhạc Philippine. Anh hiện là Hiệu trưởng Trường Đại học Âm nhạc Philippines và là Giám đốc Trung tâm Âm nhạc Dân tộc học, Đại học Philippines.
VỀ BÀI THUYẾT TRÌNH
Chủ nghĩa thực dân đã thay đổi cấu trúc xã hội của Malaysia và mang ý tưởng và khái niệm hiện đại cũng như giáo dục phong cách phương Tây vào xã hội. Sau khi Malaysia giành được độc lập từ Đế quốc Anh, một trong những tác động của sự cai trị thuộc địa ở Malaysia là sự xuất hiện của phong trào chống thực dân. Chủ nghĩa dân tộc Malaysia được sinh ra do sự thôi thúc tự tách mình ra khỏi những ảnh hưởng của chủ nghĩa thực dân.
Cho đến ngày nay, mặc dù phần lớn vẫn tuân thủ các mô hình châu Âu về lý thuyết và thực hành âm nhạc, nhưng đồng thời, các nhạc sĩ Malaysia cảm thấy một mong muốn tột bậc trong việc giữ gìn bản sắc khu vực của họ.
Trong bài nói chuyện này, tôi sẽ trình bày cách tôi làm việc với các sinh viên của tôi khi nghiên cứu và phân tích âm nhạc truyền thống của Malaysia và sử dụng các nguyên liệu thô từ truyền thống, và biến chúng thành kỹ thuật sáng tác của riêng mình.
VỀ DIỄN GIẢ
Yii Kah Hoe, Nhà soạn nhạc & Giảng viên cao cấp tại Trường SEGi Subang Jaya, Kuala Lumpur, Malaysia
Yii Kah Hoe là một nhà soạn nhạc và nghệ sỹ ngẫu hứng được nhiều người biết đến, và là một trong những tiếng nói quan trọng trong giới soạn nhạc Đông Nam Á ở thế hệ của anh. Âm nhạc của anh được các dàn nhạc khắp nơi ở châu Á, châu Mỹ và châu Âu trình diễn, như dàn nhạc Mosaik, Interensemble, dàn giao hưởng Nuremberg, Malaysian Philharmonic, Claremont Concert Choir, Singapore Chinese Orchestra, Hong Kong Chinese Orchestra, dàn nhạc hơi Birmingham Symphonic Winds, Pan-Pacific Ensemble và các nghệ sỹ như Peter Veale, Christopher Redgate, Moritz Ernst, Jürg Henneberger, Maruta Staravoitava, Anne Harley, Luisa Sello, Duplum Duo, v.v.
Yii đoạt rất nhiều giải thưởng như giải thưởng Nghệ thuật BOH Cameronian (2014) của Malaysia, giải thưởng hội yêu nhac giao hưởng và soạn nhạc Malaysia (2007), giải 2 giải thưởng sáng táng quốc tế Singapore dành cho các dàn nhạc Trung Quốc (2006), và vào chung kết cuộc thi soạn nhạc quốc tế "Città di Udine" tại Ý (2010) Từ 2013 đến 2017, Yii tham gia sáng tác, diễn thuyết và giảng dạy tai nhiều trường đại học và nhạc viện ở Anh, Mỹ và Trung Quốc.
Yii là giám đốc Liên hoan Âm nhạc Đương đại Kuala Lumpur 2009, giám đốc liên hoan SoundBridge (2013, 2015), chủ tịch Hiệp hội sáng tác Malaysia (2014 – 2016) và giảng viên cao cấp tại Cao đẳng SEGi Subang Jaya, Malaysia từ năm 2000. Mới đây, Yii đã giành được giải thưởng Nhà giáo dục quốc gia xuất sắc 2018 do Liên đoàn Giáo dục tư nhân Malaysia trao tặng.
VỀ BÀI THUYẾT TRÌNH
Bài trình bày này nhận diện các sự kiện nghệ thuật và văn hóa từ những thập kỷ 60 đến 80 của thế kỷ trước, trong mối liên hệ đến nghệ thuật âm thanh, âm nhạc tiếng ồn, điện tử và thể nghiệm trong những năm 90 của thế kỷ trước cho đến 10 năm đầu thế kỷ này. Lập luận của tôi là đặc điểm của những thực hành âm thanh này, như đan quyện vào với nghệ thuật âm nhạc, thị giác và trình diễn; kết nối về mặt thiết chế nhưng bền vững về mặt cộng đồng; và kết nối mạng lưới quốc tế, được phát triển trong ba thập kỷ qua, nhờ vào những sự kiện cụ thể đã gieo mầm mống trong ba thập kỷ trước đó. Tôi cho rằng dự án tìm kiếm phả hệ học của thực hành âm thanh trong khuôn khổ văn hóa là hiệu quả bởi nó thách thức giả định thực hành âm thanh đơn giản chỉ là một sự tiếp thu nghệ thuật nước ngoài.
VÊ DIỄN GIẢ
Dayang Yraola, Lưu trữ và giám tuyển về nghe nhìn tại Trường Mỹ thuật và Trường Âm nhạc, Đại học Philippine
Dayang Yraola là giám tuyển tại Manila có thực hành âm nhạc tại Đông Nam Á. Cô nhận bằng cử nhân về Nghiên cứu Philippine chuyên ngành Nghiên cứu Văn hóa và Nghệ thuật, và bằng thạc sỹ từ trường Đại học Philippines. Cô nhận học bổng nghiên cứu của quỹ Thomas Jefferson vào năm 2001; trợ lý nghệ thuật tại Bảo tàng nghệ thuật quốc gia Singapore thông qua Quỹ quốc tế Singapore vào năm 2010; và học bổng của Hội đồng Văn hóa Á châu năm 2012. Mối quan tâm về giám tuyển của Dayang là chất liệu mới, đặc biệt là các quy trình như truyền thông (lưu trữ và thí nghiệm), công nghệ như là chất liệu (analogue, số hóa, cơ học, điện tử), và giác quan như là chất liệu. Cô có sự tiếp xúc phức tạp với nhiều lĩnh vực quản lý nguồn lực và nghệ thuật đương đại là động lực để cô thử nghiệm những giới hạn về giám tuyển như là một thực hành đa ngành hơn là một nghề trong ngành nghệ thuật.
VỀ BÀI THUYẾT TRÌNH
Bài trình bày này khám phá các sự kiện nghệ thuật và văn hóa trong thập niên 1960 đến thập niên 80, với các mối quan hệ với âm nhạc điện tử, thể nghiệm, và những tiếng động trong những năm 1990 đến 2010. Tôi muốn lập luận rằng đặc điểm của những thực hành âm thanh này, chẳng hạn như khi liên quan tới âm nhạc, nghệ thuật thị giác và biểu diễn; liên quan đến thể chế nhưng cộng đồng được duy trì; và mạng lưới quốc tế, được phát triển trong ba thập kỷ qua đã được nuôi dưỡng bởi các sự kiện cụ thể trong ba thập kỷ trước đó. Tôi đề xuất rằng dự án tìm kiếm dòng thực hành âm thanh trong chương trình văn hóa này có hiệu quả vì nó thách thức giả định rằng thực hành âm thanh đơn giản là thích nghi nghệ thuật của nước ngoài.
VÊ DIỄN GIẢ
Dayang Yraola, Lưu trữ và giám tuyển về nghe nhìn tại Trường Mỹ thuật và Trường Âm nhạc, Đại học Philippine
Dayang Yraola là giám tuyển tại Manila có thực hành âm nhạc tại Đông Nam Á. Cô nhận bằng cử nhân về Nghiên cứu Philippine chuyên ngành Nghiên cứu Văn hóa và Nghệ thuật, và bằng thạc sỹ từ trường Đại học Philippines. Cô nhận học bổng nghiên cứu của quỹ Thomas Jefferson vào năm 2001; trợ lý nghệ thuật tại Bảo tàng nghệ thuật quốc gia Singapore thông qua Quỹ quốc tế Singapore vào năm 2010; và học bổng của Hội đồng Văn hóa Á châu năm 2012. Mối quan tâm về giám tuyển của Dayang là chất liệu mới, đặc biệt là các quy trình như truyền thông (lưu trữ và thí nghiệm), công nghệ như là chất liệu (analogue, số hóa, cơ học, điện tử), và giác quan như là chất liệu. Cô có sự tiếp xúc phức tạp với nhiều lĩnh vực quản lý nguồn lực và nghệ thuật đương đại là động lực để cô thử nghiệm những giới hạn về giám tuyển như là một thực hành đa ngành hơn là một nghề trong ngành nghệ thuật.
VỀ BÀI THUYẾT TRÌNH
Trong bài trình bày này, tôi sẽ chia sẻ câu chuyện khiêm tốn mang tính cá nhân của mình về việc tồn tại trong thế giới nghệ thuật, đội những chiếc mũ khác nhau – đồng thời là nghệ sĩ thực hành, nhà tổ chức-giám tuyển và nhà giáo dục. Tôi bắt đầu sự nghiệp của mình như một người có khả năng thị giác và hứng thú với hình ảnh chuyển động thể nghiệm, sau đó tôi khám phá thêm về âm thanh và âm nhạc thông qua trình diễn ngẫu hứng, và cuối cùng tôi trở thành một người điều phối say mê để có thể thúc đẩy thể loại hình ảnh động và âm nhạc có sức truyền cảm hứng lớn lao. Có những mối liên kết giữa các vai trò này và việc thực hiện từng vai trò làm thoả mãn các nhu cầu khác nhau của tôi. Việc chọn đóng vai trò giám tuyển-nhà tổ chức ở Malaysia dường như cũng là sự cảm nhận về một “sứ mệnh" bởi Malaysia vẫn còn thiếu nhiều các tiếng nói khác trong lĩnh vực nghệ thuật.
VÊ DIỄN GIẢ
Siew-Wai Kok, Ca sĩ & nhà làm phim thể nghiệm, Đồng sáng lập & Điều hành tại lễ hội phim và nhạc thể nghiệm KLEX tại Kuala Lumpur Malaysia
Kok Siew-Wai là một nghệ sĩ video, nghệ sĩ vocal ngẫu hứng và là nghệ sĩ - giám tuyển. Cô nhận bằng Cử nhân về Nghiên cứu Media ở Đại học Buffalo và bằng Thạc sỹ về Nghệ thuật Tích hợp Điện tử từ Đại học Alfred, Mỹ, nơi cô sống từ năm 1998 - 2005. Cô từng biểu diễn và trình bày các tác phẩm và chương trình giám tuyển của mình ở nhiều nơi tại châu Á, châu Âu, Canada và Hoa Kỳ, bao gồm Liên hoan phim Kaohsiung (Đài Loan) Liên hoan Nusasonic (Indonesia), Liên hoan Nhạc Thể nghiệm Choppa (Singapore), Liên hoan Phim Quốc tế Singapore, Liên hoan Gặp gỡ Châu Á (Nhật Bản), Liên hoan Phim Quốc tế Rotterdam (Netherlands), và nhiều các liên hoan khác. Cô là sáng lập và đồng giám đốc của Liên hoan Nhạc, Video và Phim Thể nghiệm Kuala Lumpur (KLEX).
VỀ BÀI THUYẾT TRÌNH
Trong bài tham luận này, tôi sẽ giải thích ảnh hưởng của các nền văn hóa và di sản đa sắc tộc châu Á đối với sự phát triển kỹ thuật sáng tác của tôi. Mặc dù việc mô phỏng những đặc điểm bề ngoài của các nền văn hóa khác là một phần quan trọng trong nỗ lực sáng tác các tác phẩm xuyên văn hóa, sự mô phỏng đó chỉ là một phần của quá trình học tập. Nhiệm vụ khó khăn nhất là tạo ra một hợp lưu văn hóa có ý nghĩa từ những ảnh hưởng này. Đóng góp ban đầu của tôi cho âm nhạc nằm ở cách tôi đã kích hoạt di sản đa văn hóa của Malaysia và trọng tâm vào truyền thống văn hóa Trung Quốc trong bối cảnh Malaysia rộng hơn bao gồm ca kịch, triết học, nghi lễ và tâm linh.
Trong bài nói chuyện này, tôi sẽ tập trung hơn vào tầm quan trọng của các nguồn thi ca và tư tưởng triết học Trung Quốc trong một số tác phẩm quy mô lớn của mình. Tôi khảo sát vai trò sáng tác chính của các yếu tố như tính lưu động âm thanh và tính không gian hóa, sự chơi đùa và thay phiên của các vai trò này trong việc sáng tác cho nhạc cụ (instrumental writing) và ý niệm về “thuật trang trí sống" trong việc tạo ra âm đơn lặp (heterophony) và xướng âm. Tính lưu động âm thanh và không gian hoá, được thực hiện thông qua bố cục nhạc cụ độc đáo trong các sáng tác của tôi, chịu ảnh hưởng sâu sắc bởi trải nghiệm ấu thơ bằng các âm thanh mộc của thiên nhiên trong rừng. Sự chơi đùa và thay phiên giữa các nhạc cụ thông qua thay thế những trường đoạn giống nhau theo phong cách ngẫu hứng thì được gợi hứng bởi các thực hành truyền thống truyền khẩu trong mối quan hệ kèm cặp của thầy giáo và học sinh trong việc học nhạc.
VÊ DIỄN GIẢ
Kee Yong Chong, Nhà soạn nhạc, Sáng lập và Giám đốc Liên hoan Âm nhạc đương đại Sound Bridge, Kuala Lumpur, Malaysia
Kee Yong Chong, một trong những nhà soạn nhạc đương đại hàng đầu Malaysia, là người sở hữu một trong số những tiếng nói đáng mong đợi nhất của nền nhạc mới hiện nay. Thật vậy, các tác phẩm của anh đã từng được nhà soạn nhạc-chỉ huy dàn nhạc hàng đầu Peter Eötvös ca ngợi là “giàu tưởng tượng và đậm chất thi ca", và được nhà soạn nhạc Jonathan Harvey nhận xét là “đầy sáng tạo và thuần khiết".
Phong cách rõ rệt của Chong đã đem lại cho anh nhiều giải thưởng và trọng trách. Các giải thưởng của anh bao gồm Prix Marcel Hastir, Cuộc thi Quốc tế lần thứ 2 tại Seoul, Giải thưởng các nhà soạn nhạc quốc tế, giải thưởng Lutoslawski Award, giải thưởng Âm nhạc Isang Yun, giải thưởng của Quỹ Âm nhạc Serge Koussevitzky, và Giải thưởng Thanh niên xuất sắc Malaysia, và nhiều giải thưởng khác.
Chong là giám đốc sáng tạo của Studio C, là chủ tịch của Hội Nhạc sĩ Đương đại Malaysia (2017-19) và từng là giám đốc sáng tạo của Liên hoan Âm nhạc đương đại Kuala Lumpur 2009 và Liên hoan Âm nhạc đương đại SMCC “SoundBridge” 2013, 2015 và 2017. 2016-2017, anh là giáo sư thỉnh giảng của Nhạc Viện Thượng Hải.
VỀ BÀI THUYẾT TRÌNH
Jogja Noise bom (JNB) là một cộng đồng mở cho các nghệ sĩ tiếng động xung quanh Yogyakarta. Lấy cảm hứng từ khái niệm về vụ đánh bom graffiti, chúng tôi đã tạo ra Noise Bombing, một khái niệm làm các hợp đồng biểu diễn bất hợp pháp trên đường phố. Chúng tôi sẽ mang theo các bộ khuếch đại nhỏ của riêng mình và bất kỳ thiết bị nào chúng tôi có thể lắp trên xe máy của chúng tôi, sau đó cắm thiết bị của chúng tôi vào ổ cắm điện mở và ăn cắp điện. Hàng năm, chúng tôi cũng tổ chức Lễ hội Jogja Noise Bombing. Tại lễ hội này, chúng tôi cố gắng mang tới bầu không khí của những vụ đánh bom tiếng động cấp độ đường phố đến một địa điểm lớn hơn. Relamati Records là một danh hiệu D.I.Y tự chế ở Indonesia do tôi, Indra Menus điều hành. Bắt đầu từ năm 2002, nhãn hiệu tập trung vào phát hành âm nhạc trên băng, cd'r, 3 "cdr, máy tiện cắt và đĩa mềm. Tôi rất thích cho ra đời những tiếng ồn, thử nghiệm và Extreme Hardcore Punk nhưng hầu hết thời gian tôi sử dụng nhãn hiệu của mình là đầu ra để phát hành các ban nhạc của riêng tôi.
VỀ DIỄN GIẢ
Martinus Indra Hermawan cũng như Indra Menus và được biết đến với nghệ danh To Die. Ông đã khởi động dự án To Die vào năm 1998 như một ban nhạc off-shoot chơi nhạc punk hardcore ở Yogyakarta, Indonesia. To Die sau đó phát triển thành một dự án solo, nơi ông đang là ca sĩ sáng tác với Drone và Ambient Noise. Indra cũng hoạt động tích cực trong các nhà tổ chức biểu diễn âm nhạc độc lập, Kongsi Jahat Syndicate; đại lý đặt tour ban nhạc, đặt chỗ YK; Tổng giám đốc của hãng thu âm độc lập, Doggy House Records; và tham gia vào kho lưu trữ và triển lãm zine, Jogjakarta Zine Attak !. Indra cũng làm giám đốc trong câu lạc bộ Jogja Records Store, một tập hợp các hồ sơ lưu trữ và nhãn thu âm có trụ sở tại Yogyakarta. Năm 2009, ông trở thành một trong những người khởi xướng của Jogja Noise Bombing, tập trung vào âm nhạc và tiếng động thể nghiệm tại Yogyakarta, nơi tổ chức lễ hội Jogja Noise Bombing hàng năm. Vào năm 2015, sau khi thực hiện nghiên cứu trong hơn 5 năm, ông đã phát hành một bộ sưu tập gồm 123 nghệ sĩ thể nghiệm tiếng động từ Indonesia, thu âm nhạc của họ từ năm 1995 - 2015. Được gọi là Pekak! Indonesian Noise 1995 - 2015: 20 năm âm nhạc thể nghiệm từ Indonesia, mẫu cassette được phát hành bởi nhãn hiệu New Zealand, End Of The Alphabet Records. Phiên bản audio DVD được phát hành 2 năm sau đó thông qua Syrphe tại Berlin, có sẵn trực tuyến: https://syrphe.bandcamp.com/album/pekak-indonesian-noise-1995-2015-20-years-of-experimental-music-from -indonesia Năm 2016, Indra được yêu cầu làm giám tuyển của Podomoro, một triển lãm thường niên về các cửa hàng thu âm ở phòng trưng bày nghệ thuật Kedai Kebun Forum, Yogyakarta. Triển lãm kéo dài trong 2 tuần từ tháng 12 đến tháng 1 tập trung vào việc đưa các nơi thu âm trực tiếp vào một phòng trưng bày nghệ thuật bao gồm cả bán và mua bản nhạc, biểu diễn ngay tại cửa hàng, hội thảo và thảo luận về âm nhạc. Ngoài việc là một nhạc sĩ và giám tuyển, Indra cũng viết cho một tạp chí âm nhạc Malaysia có tên là Shock and Awe và là một nhà phê bình âm nhạc cho tạp chí Warning. Theo chương trình nghiên cứu của Japan Foundation châu Á năm 2016, Indra Menus bắt đầu công trình nghiên cứu âm nhạc “Xây dựng một mạng lưới giữa các thể nghiệm tiếng động ở Đông Nam Á và Nhật Bản.” Năm 2017, ông phát hành một cuốn sách dựa trên nghiên cứu của mình có tiêu đề là Pekak! . Kết nối với ông tại: relamatirecords@gmail.com
VỀ BÀI THUYẾT TRÌNH
Tôi đã và đang làm nhạc với những người không phải nhạc sĩ hơn 10 năm nay, đặc biệt sau trận động đất 11/3/2011.
Tôi đã từng làm một buổi hoà nhạc thính phòng ngẫu hứng lớn ở Fukushima ngay sau trận động đất với hơn 260 người không phải nhạc sĩ. Bạn có thể xem thêm trên website về DỰ ÁN FUKUSHIMA!
https://www.youtube.com/watch?v=k8zkdLKxF5M&t=2s
Sau đó, tôi tiếp tục làm dự án này không chỉ ở Fukushima mà còn ở nhiều nơi khác ở Nhật và các quốc gia khác. Tôi từng làm hai lần ở Hà Nội. Tôi sẽ nói về việc tại sao tôi yêu thích những gì mình đang làm.
VÊ DIỄN GIẢ
Otomo Yoshihide sinh năm 1959 tại Yokohama, Nhật Bản. Là một nhạc sĩ và nhà sản xuất, anh là một nhà sản xuất âm nhạc đa thể, tích cực thực hiện ngẫu hứng, noise và pop, đồng thời và độc lập trên phạm vi toàn cầu. Là một nhà soạn nhạc phim, ông đã sản xuất hơn 100 tác phẩm âm nhạc cho tác phẩm hình ảnh, phim và truyền hình. Trong những năm gần đây, anh đã sáng tác các tác phẩm âm nhạc và tổ chức một buổi hòa nhạc độc đáo, chủ yếu là phối hợp với nhiều nghệ sĩ và công dân bình thường dưới cái tên “Ensembles.” Hơn nữa, anh thực sự quyết tâm làm hội thảo âm nhạc với trẻ em khuyết tật và dự án có sự tham gia. Ông cũng thu hút các hoạt động của mình vượt ra ngoài biên giới của âm nhạc, bao gồm “Dự án FUKUSHIMA!”, Bắt đầu sau trận động đất ở Đông Bắc Nhật Bản năm 2011.
Otomo là giám đốc nghệ thuật của Liên hoan Nghệ thuật Quốc tế Sapporo 2017 và Ensembles Asia 2014-2017.
ABOUT
Lê Thuận Uyên là nhà nghiên cứu và giám tuyển độc lập hiện đang sinh sống và làm việc tại Hà Nội. Thực hành của cô truy vấn những góc nhìn chính trị - xã hội khác nhau tồn tại ở Việt Nam, thông qua những câu chuyện cá nhân không được lịch sử dòng chính ghi nhận. Các dự án Uyên tham gia thường bao gồm việc hợp tác chặt chẽ giữa cá nhân cô và các nghệ sĩ, tìm hiểu bối cảnh xã hội hiện tại cũng như những tác động của chúng tới khung cảnh nghệ thuật Việt Nam. Từ 2014 đến 2016, Uyên điều hành Nhà Sàn Collective – một không gian nghệ thuật độc lập, hướng tới khả năng hình thành những hình thức biểu đạt mới, đồng thời thúc đẩy trao đổi nghệ thuật. Các triển lãm cô đã tham gia thực hiện bao gồm: Gang of Five Lạc bước Tân kỳ (Hà Nội, 2017), Sindikat Campursari (Jakarta, 2016), (Những) phương Nam đan xen (2016), Những chân trời có người bay 3 (Hà Nội, 2015-17), trợ lý cho giám tuyển Trần Lương cho triển lãm Miền Méo Miệng (Umea, 2015)... Uyên tốt nghiệp Cử nhân Chính trị tại Đại học York và Thạc sĩ ngành Văn hóa và Sáng tạo tại trường King's College London. Cô cũng tham gia lưu trú tại Art in General (New York) năm 2017 thông qua học bổng của Asian Cultural Council.
This project is the study of how to play a piano with a piano using an ever expanding user interface for a piano.
It is the study of prepared pianos made by expanding the user interface of the piano but without modifying its oscillators, that is, the piano strings.
User interfaces determine the behaviours of both mechanisms and humans.
And user interfaces for musical instruments determine both the sound of the instrument and the behaviour of the performer - especially for the piano, who'se interface is already complicated and from who'se complicated mechanism comes out complicated compositions.
This work consists of an automatic player device, timer switch circuits , strings and wires, an upright piano and toy pianos.
Each instrument is connected and activated by a series of fragile and vulnerable strings, so they won't be played precisely, rather an unexpected composition will be played.
Could we expand this interface more and more to make even more new instruments and compositions? This work both asks, and tries to answer, such a question.